truyện hà tần hợp lý
Cái hay trong việc xây dựng nhân vật của Tư Mã Thiên là thế, ông khai thác các nguyên nhân hình thành và phát triển tính cách một cách hợp lý, logich, đầy thuyết phục, không phải sinh ra đã là vĩ nhân. 3.
Trọng Sinh 60 Nhà Ta Tức Phụ Đặc Biệt Hung , chương 274 của tác giả Tô Ly cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
Huynh Pham đã xuất bản LaoTuDaoDucKinh-NguyenHienLe vào 2021-08-22. Đọc phiên bản sách lật của LaoTuDaoDucKinh-NguyenHienLe. Tải xuống tất cả các trang 1-50.
Bộ đề rà soát 1 tiết môn Lịch sử lớp 10 học kì 1 là tài liệu rất hữu dụng nhưng KTHN muốn giới thiệu tới quý thầy cô cùng các bạn lớp 10 tham khảo. Đề rà soát 1 tiết Sử 10 học kì 1 tổng hợp 9 đề rà soát có đáp án kèm theo bảng ma trận. Thông qua tài liệu này
Trường hợp đến thời hạn cấp giấy phép nhưng cần phải xem xét thêm thì cơ quan cấp giấy phép xây dựng phải thông báo bằng văn bản cho chủ đầu tư biết lý do, đồng thời báo cáo cấp có thẩm quyền quản lý trực tiếp xem xét và chỉ đạo thực hiện, nhưng không được
Ich Bin Hübsch Und Trotzdem Single. Trong cuộc sống, mỗi người đều có những ước mơ cho riêng mình. Có người mong muốn có một cuộc sống bình yên, mỗi ngày có thể đi câu cá, ngắm sông. Có người lại mong muốn có một sự nghiệp thành công, trở nên nổi bật dù có phải dùng thủ đoạn gì để đạt được. Đối với Hà Đường, cô chỉ có ước muốn như bao người con gái khác đó là tìm một người chồng tốt, có một căn nhà nhỏ, có một đứa con sống an ổn cả đời. Còn đối với Tần Lý mà nói, anh chỉ cần có một đôi chân lành lặn, anh chỉ muốn được đi trên đường bằng chính đôi chân của mình. Phải ngồi trên xe lăn là một mặc cảm rất lớn đối với anh, người con gái năm xưa anh yêu rời bỏ anh cũng chính là vì anh không lành lặn. Từ đó, anh sống khép mình, luôn mặc cảm, không muốn lấy vợ vì sợ sẽ khiến người ta phải khổ vì có một người chồng què. Mẹ anh luôn an ủi anh, cho rằng nếu gặp được người thật lòng yêu anh, họ sẽ không ngại khó khăn mà ở bên chăm sóc cho đến một ngày, anh gặp Hà Đường, một cô gái đáng yêu, dịu dàng khiến trái tim anh rung động. Từ lúc yêu cô, anh không ngần ngại về bản thân khiếm khuyết của mình, anh ngỏ lời muốn kết hôn cùng cô. Hà Đường từ lúc tiếp xúc cùng anh, anh luôn luôn quan tâm chăm sóc cho cô khiến cô cảm động, dần dần cô có tình cảm với anh. Cô đồng ý kết hôn cùng anh, cùng anh về chung một mái nhà mà chăm sóc cho anh, cả một đời bên cạnh anh không rời…Giữa họ nhất định sẽ có một cái kết thật hạnh phúc. Tác giả Hàm Yên Thể loại Ngôn Tình, Ngược, Sắc Thẻ truyện h tổng tài Trạng tháiĐang cập ra Tổng chương91
Cùng đọc truyện Hà Tần Hợp Lý của tác giả Hàm Yên tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại đô thị tình duyên, nam chính tàn tật,…Số chương 99 chươngNguồn convert WattpadEdit Diệu HuyềnNhân vật chính Tần Lý, Hà Đường. Phối hợp diễn Tần Miễn, Tề Phi Phi, Vương Vũ Lâm. Giấc mơ của bạn là gì? *Hà Đường “ Tôi nghĩ muốn tìm một người chồng tốt, có một căn nhà nhỏ, có một đứa con sống an an ổn ổn cả đời”Vương Vũ Lâm “ Tôi nghĩ muốn có một sự nghiệp thật thành công, trở nên nổi bật, cho dù thành công đó phải dùng thủ đoạn để đoạt được. tôi muốn làm cho những người từng coi thường mẹ và tôi họ phải hối hận, trả lại cho họ gấp bội”Sử Mộng Nghiên “ Tôi chưa bao giờ đặt kì vọng vào giấc mơ, tất cả cũng chỉ là hư vô. Cuộc sống trước mắt chính là hiện tại, luôn tin vào chính mình, vĩnh viễn biết mình muốn nhất là cái gì” Tần Miễn “ Tôi muốn ngày nào cũng ngủ thật ngon, mỗi ngày đều có thể đi câu cá, phơi nắng, ngồi ở bên bờ sông cả ngày, cho dù không câu được cá cũng không sao”Tề Phi Phi “ Tôi nghĩ muốn nói thật nhiều chuyện với Tần Miễn, anh ấy không phải mỗi lần thấy tôi đều trốn tránh” Tần Lý “ Tôi nghĩ muốn được đi đường”* Chỗ này ta cũng không biết dịch sao nữa. Trong bảng convert thì là chữ “ngươi” nhưng mà Diệu Huyền thấy chữ ngươi thì giống truyện xuyên không với cổ đại quá, mà truyện này là truyện hiện đại nên Diệu Huyền dịch thành “bạn” luôn. Có ai biết xưng hô sao cho chính xác nhất không? Giúp ta này tuy chậm nóng nhưng một khi đã nóng thì khó dứt ra và ta là một minh chứng mê quá mới edit, có ngược lẫn thịt, nhưng may là kết cục HE. Nên mọi người cứ yên tâm mà nhảy hố. Ta sẽ không drop nên mọi người cứ yên tâm. À quên, truyện này có vài ngoại truyện, ta quên đếm là nhiêu ngoại truyện rồi nên mọi người chứ chờ chính văn xong ta sẽ đăng ngoại truyện.
Hà Đường làm xong công việc được giao thì đã là 4 giờ rưỡi chiều, cô cẩn thận kiểm tra lại bản công chứng một lần nữa, thấy hai chữ “Tần Miễn” thì không khỏi cảm thán đúng là người cũng như tên, chuyên cần miễn, thoạt nhìn thì cũng có thể đoán ra Tần đổng kia chính là một người cuồng công việc điển gọi điện thoại cho Vương Vũ Lâm “Quản lý Vương, công việc đã hoàn thành, em mới vừa làm xong công chứng.”Vương Vũ Lâm ở trong điện thoại “ừ” một tiếng, nói “Thời gian không còn sớm, em cứ về thẳng nhà , không cần về công ty nữa.”Hà Đường trong lòng thật vui vẻ, nói “Em biết. Quản lý Vương, gặp lại sau.”“Gặp lại sau.” Anh ta dừng một chút, đột nhiên lại nói, “Vất vả rồi, Tiểu Hà.”Bởi vì câu “Vất vả rồi” của Vương Vũ Lâm, khiến tâm tình Hà Đường thật tốt. Nơi này tương đối gần nhà, nghĩa là cô sẽ về nhà sớm hơn thường ngày khoảng 2 lập tức gọi điện thoại cho Ngô Tuệ Nghiêu, điện thoại mới đổ chuông, liền nghe đến kia truyền đến âm thanh “ding dong ding dong” .“u u, làm ăn rất tốt sao.” Hà Đường cười Tuệ Nghiêu “ha ha ha” cười khan mấy tiếng, đột nhiên gầm lên “ Tôi nhổ vào. Lão nương bán chỉ có 29 đồng là rẻ nhất rồi, còn muốn trả giá nữa sao? Có phải đầu óc cô không được bình thường hay không “……” Hà Đường trầm mặc một hồi , tiếng của Ngô Tuệ Nghiêu lần nữa truyền tới “Chuyện gì? Lại muốn mình giúp cậu chuyện gì sao?”“Không phải, là mình định hỏi cậu tối nay muốn ăn cái gì, mình tan ca sớm, có thể đi mua thức ăn, buổi tối để mình nấu cơm.”“Chu cha, tốt như vậy a.” Ngô Tuệ Nghiêu không hề khách khí với Hà Đường , nói muốn ăn lẩu cá tuyết, cô liền đi mua cáHà Đường cùng Ngô Tuệ Nghiêu là bạn học thời đại học, bốn năm làm bạn tốt cùng phòng . Nhà Ngô Tuệ Nghiêu ở một thi trấn nhỏ ở D thị, nhà có một xưởng gia công nhỏ, Ngô Tuệ Nghiêu tốt nghiệp đại học xong không đi tìm việc làm, mà cùng ba mẹ thương lượng để bán hàng qua vì Vương Vũ Lâm, Hà Đường vẫn muốn sau khi tốt nghiệp tới D thị làm việc, Ngô Tuệ Nghiêu biết Hà Đường trong lòng có bí mật, lúc này liền mời Hà Đường tới D thị ở chung. Cứ như vậy, hai cô gái sắp tốt nghiệp đại học ở chung với nhau trong một căn hộ. Hai người đùm bọc lẫn nhau, nào là mua thức an, giặt quần áo,…. Hiện Ngô Tuệ Nghiêu ở phòng lớn hướng nam, vì cô ấy cần không gian rộng rãi để làm kho hàng, Hà Đường ở gian phòng nhỏ hướng bắc, tương đối thích hợp, tiền thuê phòng rất rẻ chỉ 500 đồng/ đó, Hà Đường thuận lợi được tuyển vào công ty Phú Đường đi mua nguyên liệu làm thức ăn, vừa vào nhà thấy Ngô Tuệ Nghiêu đang ôm máy tính xách tay ngồi xổm trên giường, trên người mặc quần ngủ với họa tiết bông hoa lớn, trên đầu cài nơ có bông hoa cực rửa chén trong phòng bếp có một cái chén mà buổi trưa Ngô Tuệ Nghiêu ăn mì để lại. Hà Đường vừa muốn rửa, liền nghe Ngô Tuệ Nghiêu ở trong phòng kêu lên “Đừng rửa! Để mình rửa! ”Hà Đường cười, lấy ra hai trái táo vừa mua rửa sạch rồi gọt vỏ, đưa vào phòng cho Ngô Tuệ Tuệ Nghiêu liếc cô một cái “Hà mẹ, nhìn cậu kìa, cứ giống như một một người phụ nữ đã có chồng vậy.”Hà Đường ở bên Ngô Tuệ Nghiêu ngồi xuống, cắn trái táo cười hì hì nói “Phụ nữ đã có chồng không tốt sao? Mẹ tớ nói cái này gọi là hiền thê lương mẫu.”“Chó má! Cậu chính là bị mẹ cậu tẩy não.” Ngô Tuệ Nghiêu vừa dứt lời, tiếng “đinh đông” trên máy tính xách tay lại vang lên, lại có người mua hàng cò kè mặc cả rồi."Phi phi! Thật sự là không có thiên lý!" Ngô Tuệ Nghiêu kéo qua Hà Đường xem màn hình, "Giá một cái quần chỉ có 19 đồng, mua tam cái thì được tặng một cái túi, vậy mà chỉ mua một cái, đã đòi lão nương tặng một cái túi! Sao cô ta không đi cướp đi a.”Hà Đường bật cười “Cậu không phải cũng đã mắng người ta rồi sao”“Không phải cô ta quá đáng thì tớ đã không mắng cô ta rồi” Ngô Tuệ Nghiêu mặt đầy căm phẫn, cắn răng nghiến lợi, mười ngón tay ở trên bàn phím gõ gõ, Hà Đường tiến tới nhìn cô nói chuyện, thiếu chút nữa cười đến điên." Thật không thể tặng túi nha, người ta là vốn làm ăn nhỏ , như vậy đi ,nếu cô lại thêm một cái quần xì líp , tôi liền khuyến mãi cho cô, được không ? ~≧▽≦/~】 " Khúc này là chị Tuệ Nghiêu đang chat với khách hàng Cổ thủy lộ, mộ phương lýĐây là một khu biệt thự được xây dựng từ những năm 90 của thế kỷ trước, ở trung tâm chợ, tổng cộng chỉ có 18 nhà được xây theo phong cách độc lập. Khu biệt thự bên trong có nhiều cây xanh, có bồn phun nước,...Hai ông bà Tần sống ở đây, ở cùng còn có bà nội Tần năm nay 84 Lý cùng Tần Miễn đã ra sống bên ngoài, thỉnh thoảng trở về ăn cơm. Chiều nay, mẹ Tần _Diệp Huệ Cầm, gọi điện thoại cho Tần Miễn, nói hắn nhất định phải đưa Tần Lý cùng về nhà ăn nhà năm người ăn xong bữa ăn tối, bà nội Tần rất lâu không thấy hai đứa cháu trai, lôi Tần Lý và Tần Miễn nói chuyên rất lâu. Diệp Huệ Cầm cũng muốn nói chuyện với con trai, nhất là Tần Lý, bà ở phòng bếp rửa nho, cẩn thận chọn lựa từng trái từng trái rửa sạch, đây là trái cây mà Tần Lý thích nho xong, Diệp Huệ Cầm bưng dĩa trái cây đi tới phòng khách, phát hiện trên ghế sa lon chỉ có ông xã Tần Thụ, bà nội Tần cùng Tần Miễn ba người, không thấy bóng dáng Tần Lý diện với khu biệt thự là một công viên nhỏ, lộ đài ở lầu một, diện tích khoảng 15, 16 mét vuông, ở trên ấy nhìn mọi vật rất rõ. Ở trên lộ đài có thể thấy được cỏ xanh bát ngát , nghe tiếng nước chảy róc rách, gần đó có mấy cây sơn tra, đó là khi Tần Lý cùng Tần Miễn còn bé, Tần Thụ đã đưa bọn họ theo cùng nhau trồng, hôm nay cây cối đã sớm cành lá xum xuê, đến mùa còn ra rất nhiều quả, thường khiến cho vài đứa trẻ trong khu tới leo lên hái Huệ Cầm cùng Tần Thụ yêu thích không khí mới mẻ, cũng không đem lộ đài rào lại, mười mấy năm qua vẫn để như vậy không thay đổi. Bọn họ còn xếp bàn ghế, lúc rảnh rỗi ngắm cảnh thưởng thức Huệ Cầm đẩy cánh cửa thủy tinh ra, thấy Tần Lý đang ngồi bên cạnh ngồi trên chiếc xe lăn chạy bằng điện, thân thể có chút gầy yếu, một đôi mắt sáng lặng lẽ nhìn phía trước, sân cỏ dưới ánh đèn đường sáng rỡ, phát ra ánh sáng màu cam mỏng bức tranh như vậy, khiến cho Diệp Huệ Cầm nhớ đến tình cảnh nhiều năm trên lộ đài này, Tần Lý 13 tuổi yên lặng ngồi trong xe lăn. Anh rất thích ngồi ở chỗ này, không làm gì cả, chỉ ngơ ngác nhìn bên ấy, có mấy bé trai 7, 8 tuổi vừa chạy vừa đùa xung quanh cây sơn tra, một lúc sau, thì có thằng bé bạo gan trèo lên cây, hái được sơn tra rồi ném xuống.“Đều bị bọn họ hái hết sạch rồi.” Tần Lý nhìn bọn trẻ thoăn thoắt leo lên cây, nhẹ nhàng Huệ Cầm nói “Không sao, chờ ba ba về, để ba ba hái những trái còn sót lại cũng được.”Tần Lý cười lắc đầu “Không cần, chúng ta cũng ăn không hết nhiều như vậy, những đứa trẻ kia thích, thì cứ để bọn họ ăn đi.”Diệp Huệ Cầm sờ đầu anh, nói “Được.”“Có điều phải chú ý an toàn, té xuống sẽ rất nguy hiểm.” Lúc nói lời này, hai tay Tần Lý của đang đặt lên trên hai chân của mình, ánh mắt của anh thản nhiên, chẳng buồn nhưng lại không hề vui vẻ Huệ Cầm đi tới bên người Tần Lý, đem áo khoác khoác lên vai con trai .Tần Lý nghiêng đầu nhìn bà, khuôn mặt non nớt năm nào bây giờ không còn nữa, người con trai ngồi trên xe lăn có khuôn mặt trắng nõn gầy gò, dưới đôi mày rậm là ánh mắt trong veo, mặc kệ ra sao, ánh mắt của anh luôn là mang theo nét vui nhẹ cười “Mẹ.”“Coi chừng bị lạnh, bên ngoài gió lớn như vậy, cũng không hiểu chuyện mà lo mặc áo khoác vào.” Diệp Huệ Cầm đẩy Tần Lý rồi ngồi xuống, hỏi, “Sao hôm nay không cùng bà nội trò chuyện?”Tần Lý lắc đầu cười khổ “Mẹ cũng không phải không biết bà nội luôn nói cái gì, con không có năng lực tiếp chiêu, chỉ có thể để cho A Miễn tiếp chiêu của bà thôi.”Diệp Huệ Cầm bật cười, lấy một quả nho đưa đến miệng Tần Lý, Tần Lý cũng không tránh né, ngoan ngoãn há miệng Huệ Cầm “Nho này là buổi sáng nay lão Tống đi hái, có phải rất tươi không?”“Thật ngọt, ăn rất ngon.” Tần Lý nhổ vỏ nho, đưa tay trái lên vai mẹ, “Mẹ, gần đây trời rất lạnh, mẹ cùng ba chú ý thân thể nhiều một chút, con ở công ty có chút bận rộn, cũng không thường xuyên về thăm bố mẹ được, chỉ có thể để A Miễn về nhiều hơn thôi.”“Con mà cũng biết là mình ít khi thăm ba mẹ nha.” Diệp Huệ Cầm nhìn con trai trên xe lăn, không nhịn được liền đưa tay vén mấy sợi tóc rũ trên trán của con, “Nói xem, có phải hay không con gầy đi nhiều?”Tần Lý nghiêng đầu né tránh tay của mẹ “Đâu có gầy, chú Quách chăm sóc con rất tốt.”“Con dù sao cũng không nói lời thật.” Diệp Huệ Cầm thở dài, sau khi hỏi mấy câu về thời tiết, liền đổi sang đề tài mà bà quan tâm nhất, “Con đó nha, đừng có chê bà nội con hay nói huyên thuyên. Bà lớn tuổi rồi, điều quan tâm nhất chính là hai đứa con, nhất là con đó! Thật ra thì mẹ và ba tụi con cũng là……”“Thôi thôi thôi thôi!” Tần Lý cảm thấy nhức đầu, giọng mang vẻ cầu khẩn, “Mẹ, làm ơn ……”Diệp Huệ Cầm trợn mắt “Cầu xin cái gì! Mẹ mới phải cầu xin con đó ! Bà nội mặc dù lớn tuổi, đầu óc ngược lại rất minh mẫn, bà nói không đúng chỗ nào chứ? Mẹ nói này, con cứ vùi đầu vào công việc, tiền kiếm được rất nhiều sao? Con cũng 27 tuổi rồi, là thời điểm nói chuyện yêu một chút, chuẩn bị lập gia đình rồi. Nếu có bạn gái, thì phải mau mang về nhà để bà nội và ba mẹ xem một chút.”Tần Lý ủy khuất nhìn mẹ “Mẹ, mẹ cùng bà nội khi nào đã cùng một suy nghĩ vậy? Mọi người đừng có mỗi lần nhìn thấy con lại chỉ nói mỗi một đề tài này thôi, có được không? Đàn ông 27 tuổi một chút cũng không lớn tuổi, hơn nữa, chuyện này vội cũng không được.”Diệp Huệ Cầm cốc đầu con trai “Con cũng không phải không biết bà nội con rất muốn được ẵm bồng chắt. Bây giờ vấn đề không phải là con cùng A Miễn có kết hôn hay không, mà là hai đứa con căn bản là không có đối tượng kết hôn.”“Mẹ, mẹ nhìn con một chút đi.” Tần Lý điều khiển xe lăn lui về phía sau một chút, giọng thành khẩn, “Thân thể con như vậy, tìm một người con gái kết hôn chẳng phải là hại người ta sao.”“Nói hươu nói vượn!” Diệp Huệ Cầm lập tức đứng lên, bà tới trước mặt Tần Lý, cúi người xuống rất thần bí hỏi, “A Lý, thành thật nói cho mẹ nghe, con một mực không tìm bạn gái, có phải là vẫn còn đang… chờ cô gái kia?”Tần Lý ngẩn ra, lập tức liền phe phẩy tay ,cười “Làm sao có thể! Không có không có, mẹ nghĩ nhiều rồi.”Diệp Huệ Cầm bĩu môi, nói “Con trai, cô gái tốt có rất nhiều, chỉ là con chưa gặp được mà thôi, người kia nếu thật sự thích con, thì sẽ không để ý con có thể đi đường hay không đâu.”“Con biết ……” Tần Lý cúi đầu nhìn xuống quần tây của mình, hai chân vô lực yếu ớt, bất đắc dĩ nở nụ cùng mẹ rời đi , anh nói “Mẹ, chuyện bà nội muốn ẵm bồng chắt nội, con cảm thấy mẹ nên tìm A Miễn hạ thủ đi, hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều.”
[Văn Án] Edit Diệu Huyền Số chương 119 chương chưa tính pn Nguồn convertTàng Thư Viện Tình trạng bản gốc đã hoàn Giới thiệu Giấc mơ của bạn là gì? * Hà Đường “Tôi nghĩ muốn tìm một người chồng tốt, có một căn nhà nhỏ, có một đứa con sống an an ổn ổn cả đời” Vương Vũ Lâm “Tôi nghĩ muốn có một sự nghiệp thật thành công, trở nên nổi bật, cho dù thành công đó phải dùng thủ đoạn để đoạt được. Tôi muốn làm cho những người từng coi thường mẹ và tôi họ phải hối hận, trả lại cho họ gấp bội” Sử Mộng Nghiên “Tôi chưa bao giờ đặt kì vọng vào giấc mơ, tất cả cũng chỉ là hư vô. Cuộc sống trước mắt chính là hiện tại, luôn tin vào chính mình, vĩnh viễn biết mình muốn nhất là cái gì” Tần Miễn “Tôi muốn ngày nào cũng ngủ thật ngon, mỗi ngày đều có thể đi câu cá, phơi nắng, ngồi ở bên bờ sông cả ngày, cho dù không câu được cá cũng không sao” Tề Phi Phi “Tôi nghĩ muốn nói thật nhiều chuyện với Tần Miễn, anh ấy không cần mỗi lần nhìn thấy tôi đều trốn tránh” Tần Lý “Tôi nghĩ muốn được đi đường” Nhân vật chính Tần Lý, Hà Đường. Phối hợp diễn Tần Miễn, Tề Phi Phi, Vương Vũ Lâm. * Chỗ này ta cũng không biết dịch sao nữa. Trong bảng convert thì là chữ “ngươi” nhưng mà Diệu Huyền thấy chữ “ngươi” thì giống truyện xuyên không với cổ đại quá, mà truyện này là truyện hiện đại nên Diệu Huyền dịch thành “bạn” luôn. Có ai biết xưng hô sao cho chính xác nhất không? Giúp ta với. Truyện này tuy chậm nóng nhưng một khi đã nóng thì khó dứt ra và ta là một minh chứng mê quá mới edit, có ngọt có ngược cũng có thịt, may là kết cục HE. Nên mọi người cứ yên tâm mà nhảy hố. Ta sẽ không drop nên mọi người cứ yên quên, truyện này có vài ngoại truyện, ta quên đếm là nhiêu ngoại truyện rồi nên mọi người cứ chờ chính văn xong ta sẽ đăng ngoại truyện. Đọc Tiếp
Trong cuộc sống, mỗi người đều có những ước mơ cho riêng mình. Có người mong muốn có một cuộc sống bình yên, mỗi ngày có thể đi câu cá, ngắm sông. Có người lại mong muốn có một sự nghiệp thành công, trở nên nổi bật dù có phải dùng thủ đoạn gì để đạt được. Đối với Hà Đường, cô chỉ có ước muốn như bao người con gái khác đó là tìm một người chồng tốt, có một căn nhà nhỏ, có một đứa con sống an ổn cả đời. Còn đối với Tần Lý mà nói, anh chỉ cần có một đôi chân lành lặn, anh chỉ muốn được đi trên đường bằng chính đôi chân của mình. Phải ngồi trên xe lăn là một mặc cảm rất lớn đối với anh, người con gái năm xưa anh yêu rời bỏ anh cũng chính là vì anh không lành lặn. Từ đó, anh sống khép mình, luôn mặc cảm, không muốn lấy vợ vì sợ sẽ khiến người ta phải khổ vì có một người chồng què. Mẹ anh luôn an ủi anh, cho rằng nếu gặp được người thật lòng yêu anh, họ sẽ không ngại khó khăn mà ở bên chăm sóc cho đến một ngày, anh gặp Hà Đường, một cô gái đáng yêu, dịu dàng khiến trái tim anh rung động. Từ lúc yêu cô, anh không ngần ngại về bản thân khiếm khuyết của mình, anh ngỏ lời muốn kết hôn cùng cô. Hà Đường từ lúc tiếp xúc cùng anh, anh luôn luôn quan tâm chăm sóc cho cô khiến cô cảm động, dần dần cô có tình cảm với anh. Cô đồng ý kết hôn cùng anh, cùng anh về chung một mái nhà mà chăm sóc cho anh, cả một đời bên cạnh anh không rời…Giữa họ nhất định sẽ có một cái kết thật hạnh phúc.
truyện hà tần hợp lý